Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs Wolves, 2h30 ngày 16/1
êumáytínhdựđoánNewcastlevsWolveshngàxếp hạng pháp Chiểu Sương - 15/01/2025 01:51 Máy tính dự đoán
相关推荐
-
Soi kèo góc HAGL vs TPHCM, 17h00 ngày 17/1
-
Viện Y học Ứng dụng Việt Nam (VIAM) vừa công bố kết quả nghiên cứu hiệu quả phát triển chiều cao đối với trẻ em từ 8 - 11 tuổi của sữa KUN Cao Lớn nhờ Công thức Cao Lớn chứa bộ ba Vitamin K2, Canxi và Vitamin D3. Theo đó, sau 3 tháng được bổ sung sữa với Công thức Cao Lớn chứa Vitamin K2, tình trạng dinh dưỡng của trẻ đã được cải thiện một cách rõ rệt, cụ thể trẻ tăng chiều cao nhanh hơn 18.2% và tăng cân nhanh hơn 19.7% so với nhóm trẻ uống sữa không chứa công thức này.
Đề tài nghiên cứu được thực hiện trong 3 tháng do VIAM cùng ĐH Y Dược Thái Bình phối hợp thực hiện với sự tham gia của các em học sinh từ 8-11 tuổi ở 3 trường tiểu học tại Thái Bình. Đề tài này vừa được nghiệm thu bởi Hội đồng khoa học - Viện Y học Việt Nam vào tháng 4/2018.
Từ 8 - 11 tuổi là giai đoạn cần tích lũy các chất dinh dưỡng, đặc biệt là Canxi, để tạo tiền đề phát triển xương và chiều cao cho trẻ ở giai đoạn dậy thì. Tuy nhiên, để Canxi được hấp thu tối đa vào xương, cơ thể cần được bổ sung thêm Vitamin K2 - vi chất quan trọng hỗ trợ gắn Canxi chính xác vào xương, thúc đẩy sự phát triển chiều cao của trẻ.
Với mục tiêu đánh giá hiệu quả của sản phẩm sữa chứa công thức này, Viện Y học ứng dụng Việt Nam đã phối hợp cùng Đại học Y Dược Thái Bình tiến hành đề tài nghiên cứu nhằm đánh giá hiệu quả của công thức sữa chứa Vitamin K2 lên các chỉ số nhân trắc và sinh hóa ở trẻ từ 8 - 11 tuổi.
Trẻ đủ điều kiện tham gia vào nghiên cứu được phân ngẫu nhiên thành hai nhóm: nhóm can thiệp và nhóm chứng. Nhóm can thiệp được uống sản phẩm Kun Cao Lớn có với Công thức Cao Lớn chứa Vitamin K2 do công ty cổ phần sữa Quốc tế IDP sản xuất với số lượng 1 hộp 180ml/ngày trong vòng 3 tháng. Nhóm chứng cũng được uống sản phẩm đối chứng 1 hộp 180ml/ngày trong vòng 3 tháng, đựng trong bao bì tương tự với hàm lượng tương đương nhưng không được bổ sung Công thức Cao Lớn chứa Vitamin K2.
Kết quả nghiên cứu cũng cho thấy Công thức Cao lớn có chứa Vitamin K2 có trong sữa Kun Cao Lớn có hiệu quả rõ rệt lên cân nặng, chiều cao, mật độ xương, khối lượng xương trên trẻ có nguy cơ bị suy dinh dưỡng thấp còi. Sau 3 tháng can thiệp, hiệu quả này tốt hơn, có ý nghĩa thống kê so với nhóm sử dụng sản phẩm không có Vitamin K2.
- Về chiều cao: nhóm được uống sữa Kun Cao Lớn với Công thức Cao Lớn có chứa Vitamin K2 tăng chiều cao nhanh hơn 18.2% so với trẻ ở nhóm dùng sản phẩm không có Vitamin K2.
- Về cân nặng: nhóm được uống sữa Kun Cao Lớn với Công thức Cao Lớn có chứa Vitamin K2 tăng cân nhanh hơn 19.7% so với nhóm dùng sản phẩm không có Vitamin K2.
Ngoài ra, nhóm trẻ được uống sữa Kun Cao Lớn với Công thức Cao Lớn có chứa Vitamin K2 có khối lượng xương tăng 1.81g, mật độ xương tăng 0.03g/cm2, tốt hơn so với nhóm chứng. Chỉ số Osteocalcin cũng tốt hơn rõ rệt so với nhóm chứng.
PGS.TS Nguyễn Xuân Ninh - Phó Viện trưởng Viện Y học Ứng dụng Việt Nam cho biết: “Trong các vi chất dinh dưỡng, Vitamin K2 đóng vai trò rất quan trọng đối với sự phát triển chiều cao ở trẻ. Nhiều nghiên cứu trên thế giới đã chỉ ra hiệu quả của Vitamin K2 đến sức khoẻ và sự phát triển xương.
Và vừa qua Viện Y học Ứng dụng Việt Nam cũng đã có nghiên cứu chứng minh hiệu quả của sữa Kun Cao lớn với Công thức Cao Lớn có chứa Vitamin K2 giúp trẻ cao nhanh hơn 18.2% so với nhóm trẻ không được sử dụng sản phẩm bổ sung công thức này.
Viện Y Học Ứng dụng Việt Nam khuyến nghị dùng sữa với Công thức Cao Lớn có chứa Vitamin K2 mỗi ngày để giúp tối ưu hóa khả năng hấp thụ canxi vào xương, giúp trẻ em phát triển chiều cao tối ưu”.
Kết quả nghiên cứu này đồng thời đưa ra một giải pháp dinh dưỡng hiệu quả, góp phần cho mục tiêu phát triển chiều cao lên 4cm đến năm 2030 của người Việt Nam.
Vũ Minh
" alt="Công thức chứa Vitamin K2 giúp trẻ cao thêm 18,2%">Công thức chứa Vitamin K2 giúp trẻ cao thêm 18,2%
-
- Ung thư xương giai đoạn cuối là khi các tế bào ung thư đã xuất hiện ở nhiều vị trí trên cùng một xương rồi lan ra bề mặt của xương, xâm lấn đến các hạch bạch huyết, di căn đến các bộ phận khác.
Cha thần kinh, mẹ viêm đa khớp, con ung thư xương" alt="Triệu chứng ung thư xương giai đoạn cuối">Triệu chứng ung thư xương giai đoạn cuối
-
Phòng học đang yên tĩnh, lúc này Triệu Lộ Lộ bỗng nhiên vui vẻ đặt điện thoại trên tay xuống, cô mặc kệ hiện tại đang là giờ tự học. Cô đến bên chỗ Tầng Lãng đang ngồi, nói một câu rất tùy tiện.
Mọi người trong lớp nghe được lời này đều khϊếp sợ, ai cũng đều hướng mắt nhìn sang.
Bởi Tần Lãng và Triệu Lộ Lộ ở trong mắt bọn họ là trời sinh một cặp, tuấn nam mỹ nữ, tình cảm ngọt ngào. Bọn họ thường xuyên ở trước mặt mọi người thể hiện tình cảm, luôn được bạn học yêu thích trêu chọc.
Vậy mà không ngờ Triệu Lộ Lộ ở trước mặt tất cả mọi người trong lớp, nói lời chia tay với Tần Lãng.
Chuyện này thật quá chấn động.
Tần Lãng không hình dung nổi loại tình huống này: "Tại sao?"
"Nếu tôi nói là tính cách không hợp, bất đồng quan điểm thì thế nào. Không đủ thì tìm thêm mấy cái lý do khác, nhưng chắc anh cũng không tin. Thời nay chia tay cũng cần lý do sao? Tôi chính là muốn chia tay với anh!"
"À, xem ra cô đã biết bạn gái cũ của tôi trở về tìm tôi rồi sao?"
Kỳ thật lúc này Tần Lãng lòng đau như cắt, gần như sắp phát điên.
Mẹ nó, buổi sáng còn nói rất yêu anh, giữa trưa vừa mới môi kề môi thế mà bây giờ đột nhiên nói chia tay.
Việc này nếu phát sinh ở trên bất cứ người nam nào cũng khó có thể chịu đựng được.
Thế nhưng Tầng Lãng cũng không phải là người hiền lành gì, lúc này hắn lập tức oán giận nói như vậy.
Tất nhiên hắn cũng không có bạn gái cũ nào quay trở về hết, với hắn thì Triệu Lộ Lộ cũng chính là người bạn gái duy nhất.
Hắn nói những lời như vậy chỉ là muốn chọc tức Triệu Lộ Lộ.
Bởi vì hiện tại trong lớp có hơn năm mươi ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Triệu Lộ Lộ nghe xong thì sửng sốt.
Bạn gái cũ của Tần Lãng quay về?
Lại còn có việc này sao?
Sao mình lại không biết? Tên khốn!
Cô cảm giác mình mới chính là người bị đá!
Làm gì có chuyện cô chịu đựng được cái chuyện thua thiệt như vậy, lúc này cơn tức bùng lên, cô đáp trả: "Bạn gái cũ của anh có quay về hay không tôi không quan tâm, chỉ là tình đầu của tôi từ nước ngoài mới về. Cho nên bọn tôi muốn quay lại, anh chỉ là mối tình dự phòng mà thôi."
Lời này vừa nói ra, cả lớp lần thứ hai choáng váng bởi câu chuyện điên cuồng trước mặt.
Mấy đứa con trai lập tức có một lọai cảm giác thư thái. Hóa ra ngay cả hotboy trong trường mà cũng chỉ là lốp xe dự phòng, bản thân mình cũng là lớp xe dự phòng cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Tần Lãng nghe được câu này trong lòng liền cười lạnh.
Tốt! Tôi chỉ là kẻ thay thế!
Vậy chúng ta cứ tổn thương lẫn nhau đi!
Lúc này hắn bình thản cười nói: “À! Lần trước đúng dịp tôi cũng mới thất tình không có người để yêu. Cũng may lúc đó cô chủ động theo đuổi tôi, tôi thấy cô xinh đẹp nên cũng không cự tuyệt. Cám ơn cô đã vừa vặn lấp đầy sự trống trải đó.”
"Tôi cảm thấy hiện tại mình đã có thể yêu trở lại rồi!"
Triệu Lộ Lộ bị hắn chọc cho tức giận, sắc mặt cô lúc này trắng bệch.
“!!!”
“Tần Lãng, bên ngoài có người tìm cậu.” Một người bạn học ngồi gần cửa ra vào hô lên.
Lúc gọi Tần Lãng, ánh mắt người này còn mang vẻ đặc biệt hâm mộ.
Chỉ thiếu chút nữa là muốn chửi một câu: “Lão Tần! Con mẹ cậu, vừa thất tình liền có một người đẹp đến tìm! Phúc khí cao vời vợi!”
Tần Lãng không biết là ai tới tìm hắn, tuy nhiên cũng vừa lúc hắn không muốn nhìn thấy Triệu Lộ Lộ thêm một chút nào nữa, cho nên hắn lập tức đứng lên đi ra ngoài.
Sau khi rời khỏi phòng, hắn nhìn thấy một cô gái mang thai, gương mặt cô thật xinh đẹp. Trước đó còn mang vẻ lạnh lùng, nhưng khi vừa nhìn thấy hắn cô lập tức như mùa đông lạnh lẽo gặp được ánh nắng, nụ cười của cô rực rỡ như một đóa hoa.
“Tần Lãng! Rốt cuộc tôi cũng tìm được anh.”
Cô gái tươi cười chạy tới chỗ Tần Lãng, nhận thấy cô là phụ nữ mang thai. Hắn lập tức hô lên: “Ấy, chậm một chút! Đừng kích động!”
" alt="Truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa">Truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
-
Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs Bournemouth, 02h30 ngày 15/01
-
Lạc Tranh kín đáo đưa mắt nhìn qua Thương Nghiêu cách đó không xa, mới vài tiếng không gặp, bộ dạng hắn dường như càng thêm mê người. Hôm nay, hắn cũng không mặc đồ nghiêm túc như khi tới công ty, chỉ có áo sơ mi tối màu bao lấy thân người cao lớn, cũng không mang cà vạt, nút áo ở phần cổ cũng bỏ lửng hai cúc, để lộ vòm ngực màu đồng rắn chắc, tay áo sơ mi cũng hơi xắn lên, để lộ cánh tay rắn chắc…
Cánh tay hắn vẫn mạnh mẽ như vậy, cũng giống hệt như lúc ôm lấy nàng, so với hắn, dường như thân thể nàng không có chút sức nặng.
Lồng ngực của hắn vô cùng mê người, thấp thoáng ở cổ áo sơ mi rộng mở. Dường như Lạc Tranh có thể cảm nhận được nhịp tim đập trầm ổn của hắn. Thậm chí nàng còn có thể cảm giác được lúc hắn ôm lấy nàng nhấc bổng lên, phần ngực tròn đầy của nàng áp sát vào vòm ngực rộng lớn của hắn…
Trời ơi!
Trong đầu Lạc Tranh bỗng vang lên một hồi cảnh tỉnh, nàng đang nghĩ gì thế này? Tại sao chỉ cần nhìn thấy hắn là lại bắt đầu suy nghĩ lung tung? Ánh mắt có đôi chút bối rối, vô thức nhìn lướt qua gương mặt hắn, đã thấy ánh mắt hắn xuyên thấu qua ly rượu trong suốt chăm chú nhìn vào gương mặt nàng, ánh mắt thâm thuý đối lập với ánh mắt có chút hỗn loạn của nàng.
Ánh mắt hắn vẫn như vậy, tựa như có thể nhìn thấu suy nghĩ của nàng, khoé môi tà mị khẽ nhếch lên đầy ý vị sâu xa, mà ánh mắt kia cũng loé lên một tia đùa cợt.
Đầu óc Lạc Tranh thật muốn rối tung lên, tâm tình vô cùng hỗn loạn, ánh mắt nàng vô thức nhìn về phía bàn tay mình nhưng lại phát hiện ra mỗi đầu ngón tay đều đang run rấy.
Hắn nhìn thấu tâm tư nàng sao?
Mọi chuyện xảy ra tối hôm qua thực giống như một giấc mơ, nửa thật nửa giả. Vậy mà hôm nay, hắn ngồi ở kia vô cùng chân thực, bộ dạng nghiêm chỉnh chưa từng thấy, chỉ có ánh mắt tà mị là không hề thay đổi, khiến nàng có chút sợ hãi, không biết hắn sẽ lại làm ra chuyện gì nữa.
Nhìn thấy Ôn Húc Khiên nâng ly muốn mời Thương Nghiêu, Lạc Tranh ngồi bên vội nhỏ tiếng khuyên hắn, "Húc Khiên, tối nay đừng uống nhiều."
Lần trước ở nhà nàng, tâm tư của Thương Nghiêu đã rất rõ ràng. Mà lúc đó nàng còn chưa có phát sinh thứ quan hệ kia với hắn, hắn đã hành động quá đáng như vậy. Lúc này đây, khi mà mọi ranh giới đạo đức đều đã bị hắn phá vỡ, nàng rất khó bảo đảm nếu Ôn Húc Khiên lại say xỉn, không biết hắn sẽ đối với nàng thành ra thế nào…
Giọng nói của Lạc Tranh không lớn, không nhỏ, vừa đủ để Thương Nghiêu ở phía đối diện nghe được. Nàng mặc dù là nói cho Ôn Húc Khiên nghe, nhưng thực tế là ngầm cảnh cáo Thương Nghiêu.
Thương Nghiêu đương nhiên là người thông minh, nghe vậy, nét cười bên môi càng đậm, nâng ly lên khẽ cụng với Ôn Húc Khiên, "Húc Khiên, cậu thật là tốt số, còn chưa kết hôn mà tân nương đã lo lắng như vậy rồi."
Những lời này vốn chỉ đơn giản là một câu trêu chọc, nhưng trong tai Lạc Tranh luôn cảm thấy mỗi lời nói của người đàn ông này đều muốn ám chỉ một điều gì đó.
Ôn Húc Khiên nghe vậy cười lớn, khẽ nhấp một ngụm rượu, đặt ly xuống liền nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Lạc Tranh, "Đúng vậy! Có thể cưới được Tranh Tranh là may mắn lớn nhất đời tôi."
Lạc Tranh miễn cưỡng cố nặn ra nụ cười vui vẻ, mặc cho Ôn Húc Khiên ôm mình. Nhưng mà nàng có cảm giác, cách đó không xa luôn có ánh mắt nóng rực nhìn mình chăm chú. Cảm thấy hơi mất tự nhiên, Lạc Tranh ngước mắt nhìn lại, đã thấy Thương Nghiêu không có nhìn về phía nàng nữa, thầm nhủ có lẽ bản thân đã nghĩ quá nhiều…
"Húc Khiên, hôn lễ hết thảy đều chuẩn bị ổn thoả rồi chứ?" Thương Nghiêu cất giọng nhàn nhã hỏi.
"Cũng đã chuẩn bị xong cả, ngày mai chỉ cần Thương Nghiêu cậu có thể đúng giờ tới dự là tốt rồi." Ôn Húc Khiên nhẹ nhàng cười một tiếng, "Nhưng mà tôi thật sự lo lắng cho hôn lễ ngày mai của mình."
Ôn Húc Khiên đột ngột chuyển đề tài khiến tâm tư Lạc Tranh khẽ run lên. Hắn định nói gì đây? Chẳng lẽ hắn đã biết…
Giọng điệu nhàn nhã của Thương Nghiêu ở phía đối diện lại vang lên, "Vì sao lại nói như vậy?"
Ôn Húc Khiên nhếch môi cười, nhìn Thương Nghiêu, "Có vị khách quý lại đẹp trai như vậy xuất hiện ở hôn lễ khiến tôi thực sự lo sợ sẽ bị cậu cướp đi hết thảy sự chú ý. Ngày mai khi cậu xuất hiện, không biết sẽ lại cướp đi bao nhiêu trái tim của những người đẹp ở hôn lễ đây."
Một câu nói của hắn khiến cho tâm tư Lạc Tranh cuối cùng cũng được thả lỏng đôi chút…
Nào ngờ…
Thương Nghiêu nghe vậy, thoải mái cười lớn, lên tiếng, "Cướp đi trái tim của những phụ nữ khác không có gì đáng nói cả. Chỉ cần ngày mai cậu đừng để tôi bắt cóc tân nương mang đi là được."
"Xoảng..." Tay Lạc Tranh run lên, dao nĩa rơi xuống đất kêu loảng xoảng.
"Xin lỗi…" Nàng cảm thấy có chút khó xử, vội cúi người để nhặt lên.
"Sao lại không cẩn thận vậy?" Không ngờ tới, Thương Nghiêu cũng khom người xuống nhặt giúp nàng, giọng nói tỏ vẻ ân cần nhưng lại hàm chưa biết bao ám muội. Loại ý tứ mập mờ này chỉ có mình Lạc Tranh mới hiểu.
Bàn tay đàn ông cùng bàn tay nhỏ bé của nàng đồng thời chạm vào cái nĩa rơi dưới gầm bàn. Nhưng mà, hắn chẳng những không buông tay ra, ngược lại còn nhân cơ hội nắm lấy tay nàng, đùa bỡn xoa nắn từng ngón tay có chút xanh xao.
Nét mặt Lạc Tranh bất giác hiện lên chút không vui cùng khẩn trương, vội rút tay về, tránh khỏi bàn tay xấu xa của hắn. Nàng ngồi thẳng người lại, giọng nói tỉnh táo cùng lạnh nhạt vang lên, "Cảm ơn!"
Nói xong mấy chữ này, nàng liền ấn chuông gọi phục vụ mang lên bộ dao nĩa mới.
"Không cần khách sáo, chăm sóc phụ nữ là việc tôi luôn sẵn lòng làm." Thương Nghiêu cũng ngồi thẳng lại, nhìn nàng, khoé môi khẽ nhếch lên, "Đặc biệt khi đó là vị hôn thê của Húc Khiên, tôi càng sẵn lòng cống hiến sức lực."
Lạc Tranh dường như không buồn để ý đến lời hắn, khoé môi chỉ khẽ rung động.
Ôn Húc Khiên ngược lại không thấy được một màn vừa rồi, đợi phục vụ mang dao nĩa mới lên rồi dời đi, hắn nhìn về phía Thương Nghiêu, bộ dạng có chút lúng túng so với tư thế thoải mái lúc nãy.
"Thương Nghiêu, thực ra tối nay tôi còn có một chuyện muốn nói, Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy nếu có thể giải quyết xong trước hôn lễ là tốt nhất."
Khoé môi Thương Nghiêu vẫn mang nét cười như trước, nhưng trong ánh mắt dường như có chút hăng hái, "Là chuyện gì khiến cậu ấp a ấp úng như vậy? Mặc dù trên thương trường tôi và cậu là quan hệ hợp tác, nhưng dù sao cũng là bạn nhiều năm, có gì cứ nói."
Ôn Húc Khiên đứng dậy rót rượu vào ly cho Thương Nghiêu, nhẹ giọng nói, "Đã vậy, tôi cũng không giấu giếm nữa. Là thế này, văn phòng có sự sắp xếp khác cho Tranh Tranh cho nên hiện giờ cô ấy không có cách nào tiếp tục công việc tại tập đoàn cậu. Tôi cũng biết lúc ký hợp đồng, Thương Nghiêu cậu đã chỉ định Tranh Tranh làm luật sư đại diện duy nhất. Nhưng mà tình hình có chút thay đổi, nếu cậu không thể xem xét việc để một luật sư khác thay thế cho Tranh Tranh, vậy theo điều khoản hợp đồng, chúng tôi sẽ bồi thường đầy đủ."
Thương Nghiêu khẽ nhấp một ngụm rượu, không có chút phản ứng, im lặng ngồi nghe Ôn Húc Khiên nói. Đợi Ôn Húc Khiên nói xong, hắn cười cười, nhìn về phía Lạc Tranh, ngón tay thon dài khẽ lướt dọc theo ly rượu, giống như đang mơn trớn thân thể một người phụ nữ…
"Luật sư Lạc là cố vấn pháp luật của tôi, loại chuyện như vậy nên trực tiếp giải thích cho tôi mới đúng."
Lạc Tranh ngước mắt nhìn thoáng qua Ôn Húc Khiên tâm tình đang có chút khẩn trương ngồi bên cạnh. Khẽ hít sâu một hơi, nàng dùng thái độ bình tĩnh lạnh nhạt nhất nhìn về phía Thương Nghiêu lên tiếng, giọng nói trong trẻo nhưng vô cùng kiên định.
"Thương Nghiêu tiên sinh, tôi sẽ không giống Húc Khiên nói lòng vòng làm gì. Anh ấy là bạn của anh, nhưng tôi thì không. Thương Nghiêu tiên sinh nếu đã muốn nghe lời nói thật lòng, vậy tôi sẽ nói cho anh biết. Sau khi kết hôn, tôi sẽ nhận lời làm cố vấn luật pháp cho một tập đoàn khác. Đối phương yêu cầu chỉ có thể tận lực làm việc cho tập đoàn của họ mà thôi. Do đó đối với tập đoàn RM, tôi đành hữu tâm vô lực. Thương Nghiêu tiên sinh nếu có thể lựa chọn nhân tài khác tại văn phòng cũng tốt, mà yêu cầu chúng tôi bồi thường theo quy định cũng được, muốn thế nào tuỳ anh quyết định."
"Tranh Tranh..." Ôn Húc Khiên không ngờ tới nàng sẽ nói thẳng thắn cùng lạnh lùng như vậy. Sắc mặt hắn đầy vẻ lúng túng, dè dặt nhìn về Thương Nghiêu ngồi phía đối diện. Thật may mắn, sắc mặt của Thương Nghiêu không có vẻ gì là đang tức giận cả.
"Húc Khiên, em cũng chỉ nói sự thật mà thôi. Em thấy Thương Nghiêu tiên sinh luôn thích nghe lời thật lòng, cho nên chẳng thà đem hết thảy mọi chuyện nói cho rõ ràng, như vậy cũng là tôn trọng anh ta." Lạc Tranh chậm rãi lên tiếng.
Tối nay, khi nhìn thấy Thương Nghiêu, trong lòng nàng đã hạ quyết tâm này, nàng không muốn cùng người đàn ông tà mị kia có bất kỳ quan hệ nào nữa. Sau đêm nay, nàng sẽ trở thành vợ Húc Khiên, nàng muốn quên hết thảy mọi chuyện liên quan tới Thương Nghiêu, coi tất cả chỉ như một cơn ác mộng. Chỉ cần không gặp hắn, nàng tin mình sẽ có thể quên hết mọi chuyện đã xảy ra.
Nụ cười của Ôn Húc Khiên càng thêm lúng túng, nhìn về phía Thương Nghiêu, khẽ dò ý, "Thương Nghiêu, Tranh Tranh trước giờ vẫn luôn là người thẳng thắn như vậy…"
"Tôi biết…" Thương Nghiêu không đợi hắn nói xong, liền lên tiếng ngắt lời, ánh mắt đầy thâm ý, không chút e dè nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn sáng như vầng trăng của Lạc Tranh, giọng nói trầm thấp lại vang lên mang theo ý cười không hề che dấu, "Luật sư Lạc vẫn luôn luôn thẳng thắn như vậy, bất kể là khi nói chuyện hay…làm việc."
Giọng điệu đầy hàm ý ái muội thực không lời nào tả xiết, từng câu từng chữ của hắn đều vô cùng mập mờ. Nhưng mà Lạc Tranh có thể nghe ra rõ ràng, đáy mắt nàng bỗng nổi lên một tia cảnh giác.
Ôn Húc Khiên không để ý tới sự thay đổi trên nét mặt Lạc Tranh, chỉ nhìn xem phản ứng của Thương Nghiêu, "Vậy…Thương Nghiêu…cậu thấy…."
"Húc Khiên..." Thương Nghiêu dời đi ánh mắt đang chăm chú nhìn vào gương mặt Lạc Tranh, hướng về phía Ôn Húc Khiên, nụ cười trên môi lan tràn trong ánh mắt.
"Tôi và cậu là bạn bè nhiều năm, nói chuyện bồi thường thì quá khách khí rồi."
Ánh mắt Ôn Húc Khiên bỗng chốc sáng ngời, "Thương Nghiêu, ý cậu là…"
"Nếu đã lựa chọn văn phòng cậu làm đối tượng hợp tác, tôi cũng không có ý định thay đổi. Luật sư Lạc đã muốn tìm nơi cao hơn, tôi cũng không cản trở cô ấy phát triển sự nghiệp. Tôi không những đồng ý để luật sư khác thay thế vị trí của cô ấy mà còn có thể gia hạn hợp đồng thêm ba năm nữa, vậy được rồi chứ?" Thương Nghiêu thong thả cất tiếng, bộ dạng như thể đang suy tính kỹ lưỡng mọi chuyện.
Lời của hắn vừa thốt ra, chẳng những Ôn Húc Khiên sửng sốt mà ngay cả Lạc Tranh cũng không ngờ tới hắn sẽ nói như vậy. Ánh mắt nàng có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn.
Thương Nghiêu nhếch môi cười, đôi mắt thâm thuý giống như mang theo dòng điện cao thế nhìn thẳng về phía Lạc Tranh, nét tà mị bên khoé môi càng đậm.
"Coi như tôi tặng trước quà kết hôn cho hai người!"
Trong lòng Lạc Tranh bất giác nổi lên chút cảm giác chua xót…
Ôn Húc Khiên nghe vậy rốt cục thở phào nhẹ nhõm, tinh thần tự nhiên vô cùng phấn khích, "Thương Nghiêu, không ngờ cậu lại tặng món quà lớn như vậy, thật sự rất cảm ơn cậu…"
"Húc Khiên, cậu sai rồi." Thương Nghiêu lên tiếng cắt ngang sự hưng phấn của hắn, đem ly rượu trong tay uống cạn, thản nhiên nói.
"Quà tặng chính thức cho hôn lễ ngày mai mới đưa đến, hai người kết hôn là chuyện vui như vậy, quà của tôi đương nhiên cũng không thể tuỳ tiện."
Tâm tình Lạc Tranh theo lời nói của hắn bắt đầu có chút bất ổn. Nàng vô thức nhìn về phía người đàn ông ngồi đối diện, cảm thấy lời nói của hắn chứa đầy hàm ý, hoặc là mang theo một âm mưu vô cùng sâu xa khó lường…
"Thương Nghiêu, cậu quá khách khí rồi. Thực ra cậu có thể tiếp tục hợp tác cùng văn phòng mình đã là món quà lớn nhất rồi." Bộ dạng Ôn Húc Khiên lúc này quả thực rất kích động.
"Húc Khiên, đứng trên lập trường kinh doanh, văn phòng cậu đương nhiên là một trong số những sự lựa chọn, nhưng trên khía cạnh bạn bè, tôi cũng muốn biểu thị chút thành ý." Thương Nghiêu khẽ cười.
Ôn Húc Khiên còn muốn nói thêm lời cảm ơn nhưng di động của hắn bỗng rung lên. Nhìn thoáng qua màn hình, ánh mắt có chút bối rối, nhìn về phía Lạc Tranh rồi lại hướng sang phía Thương Nghiêu khẽ cười, "Xin lỗi, mình nhận điện thoại chút."
"Cứ tự nhiên!" Thương Nghiêu cũng không để ý, thoải mái lên tiếng.
Lạc Tranh thấy Ôn Húc Khiên muốn ra phòng ngoài nhận điện thoại, có chút cuống lên, nắm lấy bàn tay hắn, "Húc Khiên, văn phòng có chuyện gì sao? Em sẽ lập tức về xử lý. Anh ở lại đây cùng Thương Nghiêu tiên sinh đi."
Nàng thực sự không muốn cùng người đàn ông tà mị này đơn độc ở chung một chỗ, dù chỉ một phút cũng không muốn.
Nhưng mà…
"Tranh Tranh, không có việc gì, chỉ là một cuộc điện thoại thông thường mà thôi, em thay anh tiếp đãi Thương Nghiêu một chút." Ôn Húc Khiên cười, vỗ nhẹ bàn tay nhỏ của nàng liền rời khỏi phòng.
Không khí dường như có chút ngột ngạt…
Tâm tình Lạc Tranh lúc này lại vô cùng khẩn trương. Không cần nhìn về phía người đàn ông đối diện cũng có thể cảm nhận được ánh mắt vô cùng nóng bỏng của hắn đang nhìn về phía nàng, cơ hồ muốn đem nàng thiêu đốt.
Lạc Tranh một chút cũng không cử động, cũng không mở miệng nói chuyện, mà Thương Nghiêu dường như cũng không có ý định nói gì. Không khí yên tĩnh đến mức có một cảm giác chết chóc lan toả…
Một lúc lâu sau...
"Ly rượu của tôi đã cạn rồi." Giọng nói trầm thấp có chút chế nhạo vang lên…
Lạc Tranh ngước mắt lên, thấy ánh mắt hắn lộ ra chút hứng thú, giống như thể mèo vờn chuột. Khẽ hít sâu một hơi, nàng đứng dậy cầm lấy chai rượu rót vào ly của hắn, khẽ nói, "Xin mời!"
Rót xong ly rượu, Lạc Tranh đem chai đặt lại trên giá rượu trên bàn, Còn chưa kịp rút tay về, bàn tay hắn đã bóp chặt lấy cổ tay nàng, mỉm cười tăng thêm chút sức…
"A..." Lạc Tranh không ngờ tới hắn sẽ có hành động này. Còn chưa kịp định thần lại, đã thấy cả người ngả vào vòng tay hắn.
Mùi hoắc hương thoang thoảng bao trùm toàn thân, khiến tâm tư Lạc Tranh mê muội. Nàng thực không cách nào giữ vững sự tỉnh táo vốn có. Cả buổi tối luôn cảnh giác đề phòng hắn sẽ lại có những hành động quá phận, không ngờ tới giờ khắc này lại bị hắn ôm chặt vào trong ngực.
"Anh muốn làm gì, thả tôi ra!" Lạc Tranh càng giãy giụa lại càng bị hắn ôm chặt hơn.
Nét mặt Thương Nghiêu có chút buồn cười nhìn nàng, "Tại sao lại lạnh nhạt với tôi như vậy?"
"Buông tôi ra, Húc Khiên sắp quay lại rồi." Lạc Tranh thật sự cuống lên. Người đàn ông này không bao giờ chịu cư xử như những người bình thường khiến nàng thực không cách nào nắm bắt được tâm tư hắn.
"Nói em nhớ tôi!" Giọng nói êm dịu của Thương Nghiêu vang lên mang theo bao nhiêu tình ý cùng quyến luyến.
Lạc Tranh ngẩn người, ánh mắt chuyển lạnh băng, nhấn mạnh từng từ, "Anh…đồ thần kinh."
Thương Nghiêu khẽ chau mày, "Không chịu nói? Được, vậy em cứ ngồi trong lòng tôi đi."
"Rốt cục anh muốn thế nào? Thả tôi ra!" Lạc Tranh thực sự sợ Ôn Húc Khiên sẽ nhìn thấy cảnh này, ánh mắt ngập tràn sự lo lắng.
" alt="Truyện Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí">Truyện Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí
- 最近发表
-
- Siêu máy tính dự đoán Inter Milan vs Bologna, 2h45 ngày 16/1
- 'Thạc sĩ chạy grab có phải là nhân tài không?'
- Ngủ trên võng, bé 2 tháng tuổi bị chó cắn phải nhập viện
- Ô tô Nga vào Việt Nam dễ mà khó, doanh nghiệp lỗ nặng
- Soi kèo góc Nottingham vs Liverpool, 3h00 ngày 15/1
- Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 28/7 mùa giải 2018/2019
- Mỹ khẳng định ZTE là mối đe dọa an ninh quốc gia, Hàn Quốc phạt Facebook
- Sunshine Garden: sống ‘chuẩn khách sạn’ giữa Hà Nội
- Soi kèo góc HAGL vs TPHCM, 17h00 ngày 17/1
- Ấn tượng ‘Chạm. Thử. Tin’ ở thành phố Toyota
- 随机阅读
-
- Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs Bournemouth, 02h30 ngày 15/01
- Ông Dũng Lò Vôi muốn xây Khu nhà ở Đại Nam hơn 100ha
- Truyện Xuân Sắc Nhập Tửu
- Đi ngược chiều với phong thái 'như một vị thần'
- Nhận định, soi kèo Pyramids vs Ghazl El Mahalla, 21h00 ngày 15/1: Bắt nạt ‘lính mới’
- Đi đâu cũng để tiếng xấu, Mark Zuckerberg thật sự nên nghỉ hưu
- Nga có thể kiện Google vì không xóa nội dung bị cấm
- Bí kíp chọn kem chống nắng cho từng loại da
- Nhận định, soi kèo Ipswich vs Brighton, 2h30 ngày 17/1: Mòng biển gặp khó
- Chắp cánh chuyển đổi số nông nghiệp Việt Nam bằng máy bay không người lái
- Grab Việt Nam: Áp toàn bộ thuế lên khách hàng, họ sẽ rời ứng dụng
- Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 9/8 mùa giải 2018/2019
- Nhận định, soi kèo Chelsea vs Bournemouth, 02h30 ngày 15/01: Làm khó chủ nhà
- Thoát trĩ sau 10 năm bệnh khổ
- Tin bóng đá 16
- Bộ Y tế đề xuất chỉ bán rượu bia vào 2 khung giờ nhất định
- Nhận định, soi kèo Nữ Queretaro vs Nữ Mazatlan, 09h00 ngày 16/1: Chiến thắng đầu tiên
- Có nên trông đợi xe ô tô giá rẻ từ Nga?
- Tin chuyển nhượng 9
- Truyện [Xuyên Sách] Nam Phản Diện Này Thật Khó Chiều
- 搜索
-
- 友情链接
-